qua tang cuoc song khong bo cuoc qua tang cuoc song chan thanh qua tang cuoc song cho doi qua tang cuoc song 5 phut
1 2 3 4

My Menu

Thursday, August 29, 2013

Cậu Bé Mù

Hãy biết quý trọng cuộc sống của mình, đôi lúc ta không nhận thấy mình may mắn như thế nào. Hãy nhìn những mảnh đời thiếu may mắn hơn, bạn sẽ thấy cuộc sống của chính mình thật đáng quý, và bạn sẽ yêu hơn cuộc sống của mình.

Xem thêm các bài về  Qua Tang Cuoc Song

Quà tặng cuộc sống: Cậu Bé Mù


Một đứa bé trai bị mù, ngồi bên lề đường, với một cái nón đặt gần chân nó. Nó dựng một tấm bảng có ghi : “Tôi bị mù, xin giúp tôi”. Trong cái nón của nó, lúc đó chỉ có thưa thớt một vài đồng bạc cắc.

Một người đàn ông đi qua. Ông ta thò tay vào túi, lấy ra vài đồng bạc rồi thả vào cái nón. Sau đó, ông với tay lấy cái bảng, xoay mặt sau ra phía trước và ghi một vài chữ lên đó. Ông để tấm bảng lại chỗ cũ để những ai qua lại có thể đọc được hàng chữ mới ông vừa viết lên đó.

Sau đó cái nón của đứa bé mù bắt đầu có nhiều tiền. Bây giờ, có nhiều người hơn hồi sáng cho tiền đứa bé mù này. Buổi chiều hôm ấy, người đàn ông đã đổi hàng chữ trên tấm bảng, quay trở lại tìm đứa bé để xem tình hình ra sao. Đứa bé mù nhận ra bước chân của người đàn ông này và hỏi: “Có phải chính ông đã đổi những hàng chữ trên tấm bảng này? Ông đã viết gì trên tấm bảng vậy?”

Người đàn ông bèn đáp: “Chú chỉ ghi ra sự thật mà thôi. Những gì chú ghi ra trên tấm bảng cũng giống như câu cháu đã ghi, nhưng chỉ theo một cách thức khác thôi”

Người đàn ông đã viết trên tấm bảng như sau: “Hôm nay là một ngày đẹp trời nhưng tôi không thấy được”.
Quý vị và các bạn có nghĩ rằng hàng chữ của đứa bé và hàng chữ của người đàn ông có cùng nói lên một điều không?

Dĩ nhiên, cả hai hàng chữ đều cho người ta biết cậu bé bị mù. Nhưng hàng chữ thứ nhất chỉ nói rằng đứa bé bị mù, vậy thôi. Nhưng hàng chữ thứ hai nói với mọi người rằng họ thật là may mắn bởi vì họ không bị mù. Bây giờ quý vị có còn ngạc nhiên vì sao hàng chữ thứ hai, do người đàn ông viết, gặt hái nhiều kết quả cho cậu bé mù hay không?

Xem thêm Lòng Can Đảm

Tuesday, August 27, 2013

Lòng can đảm

Lòng can đảm không chỉ người trưởng thành mới có, nó hiện hữu ở ngay những tâm hồn non trẻ. Đó là một đức tính cao quý của con người, và cùng với đức hi sinh là những gì tốt đẹp nhất có thể thấy ở một người.
Quà tặng cuộc sống: Lòng can đảm
Xem thêm các bài về  Qua Tang Cuoc Song 
Một bé gái mắc phải một căn bệnh nguy hiểm và rất hiếm gặp. Cơ hội được cứu sống duy nhất của cô bé là cần được truyền máu của cậu anh trai năm tuổi – cũng mắc phải căn bệnh ấy nhưng diệu kỳ thay, cậu bé lại sống được nhờ cơ thể đã tự sản sinh được một loại kháng thể chống lại căn bệnh đó.
Bác sĩ giải thích điều đó với anh trai của cô bé, và hỏi cậu có sẵn sàng truyền máu để cứu em gái mình hay không. Cậu bé do dự trong giây lát, rồi hít thở thật sâu và nói: “Cháu đồng ý nếu điều đó sẽ giúp em cháu có thể khỏe lại được!”.
Khi đang truyền máu, hai anh em nằm trên hai chiếc giường gần nhau. Cậu bé mỉm cười khi nhìn thấy đôi má em gái mình bắt đầu lấy lại được sắc hồng. Rồi gương mặt cậu anh tái đi và nụ cười tắt dần. Cậu nhìn bác sĩ, giọng run run hỏi: “Cháu sắp chết rồi phải không? Bác sĩ cố gắng cứu sống đứa em gái thân yêu của cháu nhé!”.
Cậu bé ngây thơ ấy đã hiểu nhầm lời vị bác sĩ, cứ ngỡ rằng cậu sẽ phải cho em gái tất cả máu của mình để cứu em.

Xem thêm Trở Về Với Cát Bụi

Trở Về Với Cát Bụi

Ngày xưa có một anh chàng nhà buôn nọ, làm nên sự nghiệp với hai bàn tay trắng, sau khi có gia sản đồ sộ lại vô tình gặp phải hoạn nạn nên đánh mất tất cả, nợ nần chất cao.Quá bế tắc, anh định bụng ra bờ sông tự vẫn.

Quà tặng cuộc sống: hai bàn tay trắng

Xem thêm các bài về Qua Tang Cuoc Song 
Vào lúc canh ba một đêm nọ, anh ta đến trước bờ sông, bỗng nhiên nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi khóc thảm thiết, anh bèn đến hỏi cô gái:
- Có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt cô ngồi khóc một mình ở đây?
Cô gái buồn bã nói:
- Tôi bị người yêu ruồng bỏ, tôi không muốn sống nữa, bởi vì không có anh ấy tôi không sống nổi.
Vị thương gia vừa nghe xong lập tức nói:
- Ồ! Lạ nhỉ, sao lúc chưa có bạn trai, cô có thể tự sống được.
Cô gái vừa nghe xong liền bừng tỉnh và bỏ ngay ý định tự tử. Ngay lúc đó vị thương gia nọ cũng chợt nhận ra rằng: Khi chưa giàu có ta vẫn sống bình thường, ta cũng tay trắng làm nên mà!
Lúc đó cô gái quay sang hỏi vị thương gia:
- Đêm hôm lạnh lẽo như vậy, anh ra đây để làm gì?
Vị thương gia ậm ừ trả lời:
- Ừ… đâu có làm gì, chỉ là tản bộ chút vậy thôi.
Hãy thử ngẫm nghĩ lại đôi chút, khi bắt đầu tất cả chúng ta đều như nhau, với hai bàn tay trắng ta bước vào đời, nếu có mất hết tất cả cũng chỉ trở về như lúc bắt đầu. Như vậy há không có mất mát gì hay sao. Đó thật sự là một nhận thức quan trọng! Ai nhìn ra được việc này chắc chắn có trí tuệ, không khổ đau
Thì ra, dù đã mất tất cả nhưng thực sự cũng chỉ bằng lúc ta chưa có mà thôi. Đây là một nhận thức lớn! Ai thấy được điều này là có trí tuệ. Khổ đau, vật vã, thù hận thậm chí quyên sinh khi mất mát xảy ra, xét cho cùng cũng chỉ thiệt cho mình vì trước đây ta vốn có gì đâu!
Người con gái trong câu chuyện trên khi mất người yêu nghĩ rằng không có người yêu thì không sống nổi, chợt thấy rõ rằng trước khi chưa gặp “kẻ phản bội” kia thì ta vẫn sống vui, liền lập tức đổi ý không trầm mình xuống sông nữa.
Người thương gia trắng tay cũng đổi ý khi ngộ ra rằng trước đây ta cũng từ tay trắng mà lên. Bây giờ trắng tay nhưng cũng chỉ bằng ngày xưa chứ chưa mất mát tí gì.
Con người sinh ra đời với hai bàn tay trắng và dù thành công hay thất bại thì cũng trở về cát bụi với hai bàn tay không, vậy thì sá gì với được mất, có không, vì vô thường thay đổi vốn là bản chất của cuộc đời này. Chúng ta hãy quán chiếu thật sâu sắc vào sự chuyển biến vô thường của cuộc đời để sống bình thường trước mọi biến động có thể xảy đến với ta bất cứ lúc nào.

Xem thêm Ngư Phủ Và Doanh Nhân