qua tang cuoc song khong bo cuoc qua tang cuoc song chan thanh qua tang cuoc song cho doi qua tang cuoc song 5 phut
1 2 3 4

My Menu

Thursday, August 15, 2013

Quà tặng cuộc sống: Lối mòn tư duy

Chúng ta thường vẫn hay chọn cho mình những lựa chọn quen thuộc như con đường đi đến chỗ làm hằng ngày, quán ăn trưa, quán cà phê, v..v.. Những điều đó nói lên một lối mòn trong suy nghĩ, ảnh hưởng đến hành động của ta. Quà tặng cuộc sống những ngày qua đã gặp những câu chuyện thương tâm về những thanh niên, vì không đậu đại học đã tự tước mất sinh mạng cha mẹ trao cho mình. Ở đó chúng ta cũng thấy được lối mòn "phải vào đại học mới có tương lai" đã ăn sâu vào tâm thức như thế nào.

Quà tặng cuộc sống: Lối mòn tư duy
Tư duy sáng tạo

Xem thêm bài viết về Qua Tang Cuoc Song

Tôi có quen một cô bạn, khi tôi hỏi “Nếu em làm cho anh, em thích anh trả 1 tháng 1000 đồng cộng với các khoản thưởng (từ % Doanh thu và giá cổ phiếu trên thị trường) hay trả 3- 5 triệu đồng/tháng và không kèm thêm gì khác. Cô ấy đã nhận phương án hai, có lẽ cũng sẽ rất đông người trong các bạn chọn như thế. Bởi hình như đây là một thói quen, phần lớn mọi người ngại với những gì mới mẻ, ngại và chạm, ngại bứt phá và càng chằng dám chinh phục, dám khám phá…Hay chúng ta chịu sự tác động của một nền giáo dục như vậy?

Ngay từ ghế nhà trường ta đã quen với việc thầy luôn đúng còn chúng ta chỉ nghe và ghi, Thầy nói phải học cái này vì nó cần còn ta chẳng biết ta cần cái gì? Hay tại môi trường gia đình bao đời nay khiến ta trở nên an phận như vậy, từ nhỏ ta sống trong sự đùm bọc, yêu thương của ba mẹ, ba mẹ luôn bảo vệ ta không muốn ta gặp trắc trở khó khăn vì thế ba mẹ chọn luôn trường, chọn luôn nghề và có thể chọn luôn vợ/chồng cho ta rồi quyết định ta phải sinh con trai hay gái, tên nó là gì! Cuối cùng ta cũng không biết ta muốn cái gì.
Chúng ta chẳng phải đã, đang chứng kiến có rất nhiều CEO tiếng tăm nhận lương chỉ 1USD/năm đó sao ( như CEO Steve Jobs của Apple, CEO Rick Wagoner của GM, CEO Liddy của AIG, CEO Howard Schultz của Hãng cà phê Starbucks…). Vậy bạn nghĩ xem chúng ta đang thông minh? Hay những người vừa nêu thật dại dột…?
Nhưng trong bài này, tôi không muốn đề cập đến sự thông minh hay ai thông minh hơn ai, ai dại hơn ai. Điều ấy tôi không đủ phẩm chất để đánh giá (vì tôi không thông minh)! Điều tôi muốn nói là tôi và chúng ta đang tự đánh mất đi những cơ hội bằng sự bảo thủ, sự cố chấp, bằng những quan niệm cũ kỹ từ rất xa xưa để lại! Chúng ta đang tự cản bước của chúng ta bằng sự do dự hay một tâm lý “liệu có làm đựơc không? Có thành công không?”.

Chúng ta đang tự bóp nghẹt giấc mơ của mình bằng tâm lý an phận, bằng tâm lý ngại va chạm, dĩ hòa vi quý. Chúng ta sợ khám phá, sợ đổi thay vì ta sợ mất đi cái hiện tại. Không thể liều lĩnh một cách mù quáng, nhưng mạo hiểm để tìm kiếm một thành công chắc chắn luôn là điều đáng làm, cần làm. Ở đâu đó, chúng ta vẫn thấy trưng bày những ý tưởng sáng tạo, những công trình nghiên cứu…

Nhưng chờ mãi chỉ có một vài thứ được ra đời, còn phần lớn người ta vẫn “ngại” mang ra thử nghiệm vì người ta sợ cả phải chịu trách nhiệm nữa. Ít nhất tôi có 10 năm để nhận biết một cách đầy đủ và toàn diện về cuộc sống (trước đó bé quá không tính) nhưng hình như những gì mới mẻ, nhưng gì mang tính cách mạng mà tôi chứng kiến đều không mang tên made in VietNam!? Phải chăng, điều này bắt nguồn từ sự ngại thay đổi, ngại thử nghiệm của chúng ta?
Vậy sao không một lần thử làm những gì mới mẻ bạn chưa từng làm, sao không một lần khám phá một điều bạn còn nghi hoặc, sao không một lần chinh phục đỉnh cao bạn từng mong, sao không một lần làm điều bạn thích? Sao không một lần Think out of box! Cuối cùng…Sao không sống là chính bạn?

Xem thêm Không Bỏ Cuộc

No comments:

Post a Comment