qua tang cuoc song khong bo cuoc qua tang cuoc song chan thanh qua tang cuoc song cho doi qua tang cuoc song 5 phut
1 2 3 4

My Menu

Monday, October 14, 2013

Nhớ Lắm Ngày Xưa Ơi

 Kỷ niệm mỗi một người đều có, bản thân tôi đó là những ngày thơ bé được tự do vui chơi cùng bạn bè. Những ngày nắng hè gay gắt được ngâm mình dưới dòng suối mát, là những ngày lội ruộng đá bóng mồ hôi nhễ nhại.

Xem thêm Qua tang cuoc song

quà tặng cuộc sống - chăn trâu

 quà tặng cuộc sống - chăn trâu

Nhìn bọn trẻ con vui chơi, nô đùa mà kỷ niệm ngày xưa chợt ùa về trong tôi. Tôi như được sống lại những ngày của thời thơ ấu…

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…cứ mỗi lần đến ngày 1/6 là tôi và bọn trẻ trong xóm háo hức lắm vì ngày này là ngày quốc tế thiếu nhi, ngày của bọn tôi mà. Tôi và bọn trẻ cùng xóm được mời tham dự buổi tiệc trên nhà Bác trưởng tổ dân phố. Thật là vui khi bọn tôi được nô đùa, ca hát, vui chơi cùng nhau, được ăn bánh kẹo và đặc biệt lại có phần kẹo mang về nữa….thích thật đấy ^^ truyện ngắn ý nghĩa

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…cái ngày tôi đi học mẫu giáo. Trường của tôi thì bé xíu lại chẳng có trò chơi nhiều. Cứ mỗi lần đi học về ngang qua cái trường Mầm Non Chư Sê, trường mang tên cả cái huyện của tôi mới oách chứ. Cái trường đó vip thật, bọn trẻ trong đó có bao nhiêu thứ để vui chơi, nào là đu quay, xích đu, cầu trượt, rồi lại bập bênh nữa,…bọn tôi nhìn cũng đã thấy thích rồi. Nhưng khổ là cái trường ấy vip đến nỗi không cho dân ngoại đạo xâm nhập.

Vậy nên, một hôm nhân lúc trường vắng bóng thần dân, bọn tôi bày kế đột nhập vào trường….ôi, thật là vui khi được tha hồ vui chơi…Bỗng một tiếng còi vang lên, một đứa trong đám bạn kêu lên “chạy thôi!!!” , bọn tôi cùng nhau bỏ chạy thục mạng như bị ma đuổi. Ai ngờ Bác bảo vệ “dễ thương” ấy có đuổi bọn tôi đâu, nhưng sao nhìn mặt Bác ấy sát thủ dễ sợ. Bọn tôi lại rượt nhau chạy về nhà, tiếng cười giòn giã vang trên đường….thật là một ngày vui ^^ truyện cổ tích

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…những ngày tôi luôn bám rít theo anh tôi chạy đi chơi cùng bọn con nít trong xóm. Trò nghịch ngợm, quậy phá nào tôi đều góp vui hết. Tôi thích nhất là trò bắn súng tre. Vì không biết làm sung nên tôi được ông anh trai tốt bụng làm cho một khẩu. Cái súng này ngộ ghê chỉ bằng ống tre nhỏ cắt 2 đầu, làm một cái nắp có cắm cây đũa vào sao cho vừa vặn, đạn thì làm bằng lá mì vò nhục rồi vo tròn nhét vào một đầu ống rồi lấy đầu nắp đẩy thật mạnh một phát và viên đạn sẽ bắn ra ngoài, nếu có trúng ai thì chỉ rát nhẹ chút thôi.

Bọn tôi rủ nhau vào vườn cà phê đánh trận. Vào mùa này cà phê ra hoa trắng xóa nhìn rất đẹp và lại có mùi thơm nhẹ nữa, nếu bứt hoa và ngậm cái đầu gần cuống sẽ có vị ngọt ngọt lại rất ngon. Bọn tôi phân chia khu vực và lực lượng đều làm 2 phe, sau đó tập dượt và chiến đấu. Mồ hôi thì rơi nhễ nhại, ướt đẫm hai vai. Sau trận chiến đấu ko phân thắng bại, người ngợm bọn tôi bẩn như trâu cày ấy. Chiều tối về nhà bị mẹ “mắng yêu” một trận tả tơi…. cổ tích thế giới

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…còn rất nhiều trò vui nữa nào là bắn bi, bắn súng ná, súng nước, chơi bong bóng xà phòng, chơi hình, năm mười, cảnh sát bắt cướp,.. ôi nhiều lắm lắm; mà trò nào tôi cũng điểm danh đầy đủ cả. Rồi lại có lần cả bọn rủ nhau đi hái trộm mít cám ở xóm khác nữa. Cái vị chan chát cộng với muối ớt cay cay mà ko hiểu sao bọn tôi lại thích đến thế đến giờ tôi vẫn còn nhớ…

Giờ thì đã lớn lắm rồi nhưng tôi vẫn ước rằng có chiếc cỗ máy thời gian của Đôrêmon đưa tôi trở về với tuổi thơ….Nhớ, nhớ lắm…ngày xưa ơi!!

Xem thêm Cơn gió và mặt hồ